Đêm Thành Phố Trẻ( Yên Bái Quê Hương Tôi)

Khi vị thần Thời gian khẽ kéo tấm màn đen bao kín lấy bầu trời, che đi ánh sáng cuối ngày của mặt trời trước khi lặn vào núi cũng là lúc thành phố trẻ thân yêu chìm vào màn đêm
Click here to view full size

Vườn hoa Nguyễn Tất Thành (Trung tâm Km 5 - TP Yên Bái).

Yên Bái về đêm thật khác với nhịp sống tất bật, hối hả của ngày. Mọi hoạt động đều dịu đi phần nào, nhẹ nhàng hơn cùng sự trầm tư của phố núi. Ngọn đèn đường đã bật, ánh sáng dát vàng cả con đường, làm cho cảnh vật cũng trở nên lung linh, sinh động.
Trên những con đường trong thành phố, ngày ngày từng dòng xe cộ qua lại tấp nập, cảnh họp chợ ồn ào, đông đúc, vậy mà đêm xuống ánh sáng của đèn xe trên đường tạo thành vệt sáng dài hòa với ánh sáng thanh khiết của mặt trăng tạo vẻ lãng mạn chất thi vị cho từng tuyến phố. Các cơ quan, trường học đều đóng cửa, chỉ thấy le lói chút ánh sáng từ phòng bảo vệ. Đâu đó, văng vẳng tiếng chổi lẹt xẹt của chị lao công quét rác. Lúc mà mọi người nghỉ ngơi cũng là lúc những người lao công bắt đầu công việc quen thuộc của mình trên từng con phố.
Cứ nghĩ đến tối là người ta lại tưởng tượng ngay đến sự vắng vẻ và yên lặng, nhưng Yên Bái thì không, càng ngày thành phố càng đông vui hơn. Cho tới khi nào đèn đường chưa tắt thì khi đó hoạt động của thành phố còn sôi động. Tuy thưa dân nhưng vẫn có khá nhiều xe cộ trên đường. Xe taxi tỏa đi các tuyến đón khách. Học sinh đi học tối. Người đi bộ thể dục. Những hàng ăn đêm, đại lý, cửa hàng chưa bao giờ vắng khách. Tất cả tạo nên nhịp sống mới hiện đại của thành phố trẻ. Không gian thay đổi theo thời gian nhưng bầu không khí trong lành, tinh khiết của phố núi thì vẫn thế, đặc biệt là hai mùa thu và đông.
Đêm mùa thu, từng cơn gió nhẹ xào xạc thổi làm lay động những chùm lá vàng khô trên những cây cổ thụ bắt đầu rụng lá. Gió chưa lạnh nhưng đã nhuốm màu đông, se se áo mỏng, thật dễ chịu! Đi dưới những tán bàng tỏa rộng, lọt qua kẽ lá ta có thể nhìn rõ những vì sao tỏa sáng lấp lánh trên bầu trời. Đêm thu Yên Bái còn rộ lên một mùi hương hoa sữa thoang thoảng trên mỗi tuyến phố. Một chút gì đó ẩn chứa hình bóng thân quen của Hà Nội mà lại rất riêng, rất Yên Bái.
Im lặng để tận hưởng, để lắng nghe từng hơi thở của thành phố trong một đêm thu trăng tỏ, ta có thể cảm nhận được sự bình yên mà ngày thường không dễ có. Mỗi khoảng trời, mỗi hàng cây, mỗi góc phố, con đường, tất cả đã đi vào lòng người dân thành phố thêm yêu và rất đỗi tự hào